[HOÀN] Sơn Tinh - Thuỷ Tinh: The Untold
Hồi 34
Chợt có một bàn tay đập vào vai khiến y giật mình, nhíu mày quay lại nhìn thì nhận ra là Tường Phong, lập tức theo bản năng mà lùi lại vài bước.
"A, đừng lo đừng lo. Ta không còn có ý đó với ngươi nữa. Nay ta chỉ muốn cùng ngươi nói chút chuyện."
Thuỷ Tinh nghe vậy có chút miễn cưỡng mà gật đầu, dù sao y cũng đang cần người cùng tâm sự.
Cả hai cùng đi vào một quán ăn gần đó, gọi hai ly trà thơm và một đĩa thịt xiêng nướng. Tường Phong cười cười bảo: "Mau ăn đi kẻo nguội!"
Nam nhân nhỏ không có vẻ gì là muốn ăn, liền hỏi rõ gã muốn nói cái gì thì cứ nói, đừng mãi vòng vo.
Nụ cười vừa nãy trên môi gã lập tức biến mất, thay vào đó là một nụ cười nhàn nhạt, "Thuỷ Tinh, ta biết hết rồi, chuyện của ngươi và tên kia. Ta biết hiện bây giờ ngươi đang như thế nào, bởi vì ta cũng đã từng trải qua. Chính là cảm giác rất muốn bắt hắn đem giấu đi để không ai có thể nhìn hắn, nhưng cuối cùng lại không làm được. Vô cùng khó chịu."
"Ta không muốn ngươi giống như ta lúc đó, phải chịu đau khổ như vậy. Thế nên, bây giờ ngươi hãy xem ta là bạn, nói hết ra những gì ngươi đang nghĩ, đừng cất giấu trong lòng..."
"Ngươi hãy thật lòng với chính mình đi, hiện giờ... ngươi có ổn hay không?"
Tới đây, khoé miệng Thuỷ Tinh giương lên, đối diện hắn mà cười thật tươi, "Cảm ơn ngươi đã quan tâm. Ta vẫn ổn, vẫn vô cùng bình thường, vẫn––"
"Ngươi chắc chắn?" Tường Phong vội cắt lời y, nụ cười đó, không phải là thật!
Nam nhân nhỏ nghe vậy, nước mắt đột nhiên không nghe lời mà trào ra, "Ta chắc chắn... ta... ta... Ta nhớ hắn... vô cùng nhớ hắn..."